Bà bị tòa xử hồi Tháng Tư năm nay hai năm tù giam.
Tình hình của bà Hồ Thị Bích Khương trong tù hiện ra sao?
Người chị của bà là bà Hồ Thị Lan vừa đến thăm người em ở tù hôm vào hôm 30 Tháng Mười vừa qua cho biết tình hình mới nhất của bà Hồ Thị Bích Khương qua cuộc nói chuyện với biên tập viên Gia Minh của Đài Á Châu Tự Do như sau:
Gia Minh: Chào bà, bà có phải là bà Hồ Thị Lan không ạ?
Bà Hồ Thị Lan: Vâng.
Chị ạ, nếu trong những cái này em đi mà chết mà gia đình không kêu oan, không kêu gì được cho em, em mà làm ma thì em bắt cả nhà, chứ còn em là bị oan vô cùng.
Bà Hồ Thị Bích Khương
Gia Minh: Vừa rồi bà có đi thăm bà Hồ Thị Bích Khương ở trong trại giam phải không ạ?
Bà Hồ Thị Lan: Vâng.
Gia Minh: Thưa bà, bà có thể cho biết là bà Hồ Thị Bích Khương đang bị giam tại trại nào, thưa bà?
Bà Hồ Thị Lan: Đang bị giam ở K2, Trại 6, Thanh Chương, Nghệ An.
Gia Minh: Sau khi bị xử án như vậy thì đến nay gia đình đi thăm bà Hồ Thị Bích Khương được bao nhiêu lần rồi?
Bà Hồ Thị Lan: Nói chung là mỗi tháng được thăm một lần.
Gia Minh: Và việc thăm nuôi có dễ dàng không?
Bà Hồ Thị Lan: Nói chung, đến thì cũng được đến, nhưng mà đến đó thì nói chung là công an thì ba bốn người đưa ra là nhìn thì có vẻ quan tâm lắm nhưng mà thực tế chẳng qua họ đến đó là họ kiểm soát cái giao dịch giữa hai chị em thôi.
Gia Minh: Trong lần đến thăm hôm 30 Tháng Mười đó thì xin bà có thể cho biết là hai chị em gặp nhau bao lâu và có trao đổi những vấn đề gì mà có thể chia sẻ được với quý thính giả ạ.
Bà Hồ Thị Lan: Vừa rồi, lúc tôi đến đó từ buổi sáng, nhưng mà chờ đến chiều, gần 3 giờ mới được gặp. Thì lúc thấy công an dẫn Khương ra thì tôi có nói là "Khương à, không biết ra răng mà người ngợm bây giờ là gầy xanh xao như thế?" Khương có nói là Khương bị công an đánh chết ngất ngày chuyển trại và bữa ni là đang nằm trạm xá.
Gia Minh: Rồi chị em gặp nhau được bao lâu ạ?
Bà Hồ Thị Lan: Thì khoảng một tiếng đồng hồ ạ.
Gia Minh: Ngoài cái chuyện chia xẻ về sức khoẻ như vậy thì bà Hồ Thị Bích Khương còn có gửi gắm những tâm tư gì không, thưa bà?
Bà Hồ Thị Lan: Khương có nói là nhờ chị bây giờ là về nếu như mà liên hệ được Khắc Toàn, chú có biết Khắc Toàn không ạ?
Gia Minh: Dạ biết.
Bà Hồ Thị Lan: Nếu mà liên hệ được thì nói là Khương bị oan. Cái vụ án này là Khương bị oan hoàn toàn. Khương không nhận cái bản án đó. Nó cũng cưỡng bức là hai người công an nắm hai tay là bắt dẫn chị. Khương cào cho rách dây ạ. Khi hôm chuyển trại thì Khương nói bản án đó là Khương không nhận cho nên là Khương không có việc gì mà phải đi tù, đi giam cả. Rồi nó cũng bắt, cũng cưỡng chế, bắt lên. Lúc đó không biết Khương điên lên hay làm sao mà nó đập cho chết ngất đi. Nói chung là mặt tinh thần Khương nói nếu chết thì thôi, còn đang sống là đang theo đấu tranh cho được mới thôi. Khương có nói như thế.
Gia Minh: Bà Hồ Thị Bích Khương trước đây cũng có những hoạt động thì không biết trong gia đình có biết trước đây không ạ?
Vừa rồi, lúc tôi đến đó từ buổi sáng, nhưng mà chờ đến chiều, gần 3 giờ mới được gặp. Thì lúc thấy công an dẫn Khương ra thì tôi có nói là “Khương à, không biết ra răng mà người ngợm bây giờ là gầy xanh xao như thế?” Khương có nói là Khương bị công an đánh chết ngất ngày chuyển trại và bữa ni là đang nằm trạm xá.
Bà Hồ Thị Lan
Bà Hồ Thị Lan: Tôi là tôi biết ngay từ đầu ạ. Và tôi rất tán thành với Khương đấy ạ. Tôi có nói con người là có một cái chân lý, cái gì cũng thế. Mình phải đi đến đích và đi đến cùng. Không sống thì chết. Còn chết cũng phải đi đến đích. Còn những cái gì oan là mình cảm thấy chưa gỡ được thì mình gỡ dần. Tôi có nói với Khương như thế.
Gia Minh: Mà rồi ở gia đình thì có giúp đỡ được gì cho bà Hồ Thị Bích Khương trong cái việc đòi hỏi những điều mà bà cho là bị oan đó ạ?
Bà Hồ Thị Lan: Không giúp được ạ. Nói chung ở đây bây giờ gia đình chị em gái nhưng mỗi người có một hoàn cảnh. Gia đình tôi là mọi người năm sáu chị em ai cũng bị oan cả mà cũng không kêu được. Chỉ có Khương là nó có tính kiên cường hơn, nó đi vậy thôi. Nói chung là cái ngày Khương nó đi là gia đình tôi là nơi Khương hay đến nhất mà. Trong mấy chi em là Khương mỗi ngày nó qua đây một lần, có cái gì nó thường tâm sự với tôi vì tôi là bạn đồng cảm với nó, cho nên nó vẫn thường sang tâm sự với tôi. Nó có nói với tôi như thế này, "Chị ạ, nếu trong những cái này em đi mà chết mà gia đình không kêu oan, không kêu gì được cho em, em mà làm ma thì em bắt cả nhà, chứ còn em là bị oan vô cùng." Nói chung là không ai lên tiếng được gì cả là vì hiện gia đình tôi là như chồng tôi bị chết oan vì tai nạn giao thông mà tòa án nó xử thì khi thi hành án thì tòa án nó không thi hành án cho. Cũng không ai làm được gì đâu chú ạ.
Gia Minh: Xin hỏi bà là khi mà bà phát biểu với các nơi như thế này thì công an địa phương, chính quyền họ có đến họ có làm khó dễ gì bà không ạ?
Bà Hồ Thị Lan: Nói chung là công an xã không đối chất được với tôi đâu.
Gia Minh: Cảm ơn bà về câu chuyện mà bà vừa kể về người em là Hồ Thị Bích Khương hiện đang ở trong tù.